PHỦ XANH TRÊN ĐẤT PRAHA: Bài II – thohaythuha
Dưa chuột ra một trái rồi
Không còn cái cảnh đứng ngồi thở than
Bỗng dưng lòng thấy mênh mang
Như kiểu Tết đến hay đang xuân về.
…
Niềm vui đọng những đam mê
Mảnh vườn nho nhỏ làng quê đây mà
Bướm ong chấp chới la cà
Tô thêm cảnh đẹp mượt mà vườn rau.
…
Nỗi niềm gửi gắm cho nhau
Vào từng chiếc lá, mong mau lớn dần
Ơ kìa vẫn cứ tần ngần
Không rời mắt được, một phần đáng yêu:
…
Dưa chuột, hoa nở rất nhiều
Nhưng mà không đậu, mỗi chiều trôi qua…
Hôm nay, khấp khởi vào ra
Nhìn thấy một trái, nhỏ là như tăm !
…
Thế mà mắt cứ đăm đăm
Lúc nào cũng muốn bón, chăm chậu này
Vào ra, cứ ngắm cả ngày.
Thấy chàng tủm tỉm, mặt mày rõ tươi:
…
Chàng cười: “Khổ quá em ơi…
Đi vào không nắng, ốm thôi bây giờ
Dưa chuột bé tí, đừng sờ
Đụng vào là nó bất ngờ rụng ngay…“
…
Nàng cười… lòng thấy say say…
Nhìn mảnh vườn nhỏ năm nay được mùa !
Sung sướng buột miệng, nàng đùa:
Kiểu này xuất khẩu, cũng vừa tươi ngon.
…
Bỗng vang những tiếng cười giòn
Cuộc sống cần thế, chứ còn chi hơn !?
Bạn bè khắp nẻo keo sơn
Chúc vui, chúc khỏe, đẹp hơn mọi ngày.
…
Chúc mau Covid biến ngay
Mọi người trở lại những ngày thênh thang
Gia đình đầm ấm, giầu sang
Nhà nhà hạnh phúc, an khang sớm chiều.
…
Nhớ nhé ơi các TÌNH YÊU
Cũng làm một mảnh siêu siêu thế này.
Chồng chăm, vợ bón cả ngày
Thành quả cũng có, mặt mày tươi hơn…
Thu Hà – Praha cz.
Bữa trước mình bảo đợi dưa chuột đơm trái, mình sẽ viết tiếp cho mọi người đọc cho vui trong những ngày cách li. Nay trái ra rồi, mà lạ sao lại ra trên ngọn. Nhưng thôi đó cũng là niềm an ủi… Hihihi… Chúc mọi người bình an, mạnh khỏe và gắng bảo trọng trong mùa Covid nhé. Chắc chắn VN sẽ tiếp tục thắng Covid lần thứ tư. MỌI NGƯỜI CỐ LÊN.