NGƯỜI XƯA – thohaythuha
Sức xuân rộn rã hồn ai đó
Ai gọi tôi về giấc chiêm bao
Như nhành hoa nở thắm rì rào
Như sương cuốn nhẹ nơi sườn núi
Như ánh anh nhìn… làm tan chảy trái tim tôi !
…
Nhớ lại ngày xưa anh đến chơi
Chiếc quần jens anh mặc hợp trên người
Thân hình vạm vỡ, da anh trắng
Để thiếu nữ mỉm cười trong nắng liếc theo anh…
…
Rồi thời gian cứ cuồn cuộn trôi nhanh
Chúng mang anh đến một chân trời nào khác..!?
Để những trái tim đầu vơi khao khát
Hình bóng Người Xưa man mác hiện về…
…
Chẳng bao giờ anh thích vận com lê
Mà chỉ diện toàn thân một mầu tinh khiết
Bộ bò trắng ngày xưa anh đã viết
Trong trái tim tôi tha thiết đến nhường nào !
…
Chẳng phải chỉ riêng tôi
Mà các thiếu nữ đều ước ao
Ứơc trong đời có một người như thế !
…
Rồi thời gian trồi đi… đời dập vùi dâu bể.
Sắc phai tàn… mà không thể quên anh !
Trái tim tôi vẫn giữ mãi mầu xanh
Trong trái tim…
Tôi vẫn dành cho anh một khoảng trời bé nhỏ
Chúng mình chưa nói từ yêu
Mà khắc tên nhau trong đó ?
Nghĩ thật lạ lùng… có đúng vậy không anh ,
…
Chẳng hiểu tại sao tôi vẫn giữ mầu xanh
Mầu tuổi xuân, mầu trái tim muốn nói
Mầu khát khao của tình yêu bối rối
Có phải mối tình đầu… thật tội đúng không anh..!?
Thu Hà – Praha cz
Mối tình đầu… Ai cũng có ? Hẳn rằng không ít người hân hoan rộn ràng
trong lòng, và nhuốm mầu buồn đúng không ? Đó là kỷ niệm vô cùng đẹp
để ta nhớ tới Người Xưa… thương và mến..!? Chúc các bạn thành công.