HỘI LÀNG THÂN YÊU – thohaythuha

HỘI LÀNG THÂN YÊU – thohaythuha

Mỗi khi nghĩ tới hội làng

Lòng tôi lại thấy rộn ràng lắm thay

Tuổi thơ, niên thiếu đong đầy

Tình làng nghĩa nặng, lòng này tôi mang.

Đường xa sải bước vội vàng

Như con chim én nhẹ nhàng tìm xuân

Về làng hội tụ quây quần

Bên bà, bên bác, người gần, người xa.

Thấm thoắt mấy chục năm qua

Xa làng, xa xóm mặn mà tình thân

Hội làng nở giữa mùa xuân

Cháu con khắp nẻo quây quần về đây.

Làng tôi là Vạn Niên này

Miếu đình cổ kính, ngày ngày hương nhang.

Khấn thờ một vị Thành Hoàng

Vì dân, vì nước sẵn sàng hy sinh.

Là Tướng trong một Triều Đình

Quân Bà Trưng Trắc, quên mình cho dân.

Đến nay mồng 10 mùa xuân

Hàng măm giỗ tổ quây quần cháu con.

Hội làng rộn rã sắt son

Người làng thổn thức, cháu con tìm về.

Góp thêm chút hiếu cho quê.

Cảm động trên lối đường về vinh hoa.

Tấm lòng gắn kết gần xa

Nghĩa tình đầm ấm thiết tha vô cùng

Làng tôi thờ vị anh hùng

Thành Hoàng Minh Xích vô cùng thanh cao.

Tấm gương của Vị là ánh sáng sao

Soi cho con, cháu bước vào vườn xuân

Hàng năm ngày hội quây quần

Về làng lễ hội người gần, người xa

Gặp nhau quấn quýt như trong một nhà

Tấm lòng hiếu thảo mặn mà tình quê.

Đi xa đều muốn tìm về.

Với làng, với xóm cận kề bên nhau

Nghĩa tình đầm ấm trước sau

Đi xa mới biết, chẳng đâu hơn mình.

Làng mình có một ngôi đình

Có cái giếng nước, in hình cây đa.

Có các cụ, các ông, các bà.

Coi tình thân nghĩa xóm, đều là anh em

Làng tôi như đóa hoa sen

Mọc lên giữa tỉnh, đều quen gọi làng.

Người làng có tấm lòng vàng

Thuận hòa, hạnh phúc, rõ ràng không sai

Đứng đầu, đứng nhất, không hai.

Là làng tiên tiến: Ngày mai đây rồi !

Hoa xuân tươi thắm đất trời

Làng tôi đượm sắc, xuân ngời thêm xuân…

                Thu Hà – Praha cz.

Mùa xuân là ngày hội của người dân đi lễ, để tỏ lòng tôn kính tới các vị anh

hùng dân tộc. Ghi nhớ công ơn trời bể của những người đã vì nước, vì dân

mà hy sinh anh dũng. Làng tôi chẩy hội, vui xuân, làm ấm áp lòng người.

   Cây khế ngọt nhà tôi:

Cây khế ngọt mẹ trồng dạo ấy

Mẹ dặn rằng: “Chẳng mấy sẽ được ăn”

Nay khế đã ra hoa, quả nặng trĩu cành.

Mẹ ơi mẹ, an lành, con yêu mẹ..!

 

Posted in: Tho

Author:

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *