BÍ MẬT NƠI BẾN ĐỢI – thohaythuha
Thuyền anh đi, vừa rời bến đợi
Em vẫn ngồi chờ, lòng vời vợi nhớ thương
Thuyền dập dềnh với cả đoạn đường trường
Đang rẽ sóng, lòng vấn vương khó tả
Thương anh đi, giữa biển khơi sóng cả
Cứ mịt mùng, em lo quá anh ơi !
Thuyền anh đi, đi ra mãi biển khơi
Anh có biết ? Anh ơi ! Em ngồi đó !?
Cứ đưa mắt nhìn, thì thầm theo gió
Lời em nghẹn ngào, nho nhỏ cầu mong
Mong ông trời cho bình lặng sáng trong
Để thuyền anh thong dong đánh bắt
Cá đầy ắp khoang, nụ cười trong đáy mắt
Để cuộc sống gia đình, đỡ lay lắt nghe ông !?
…
Em cứ ngồi và hướng mắt ngó trông
Mãi xa xa như cơn dông kéo tới !?
Lòng em lo, như có điều muốn nói
Cứ phập phồng như muốn gọi anh ơi…
Gió thổi mạnh, sóng cuộn ở khắp nơi
Nghe thập thình, tim muốn rơi trên cát
Ở bên tai vang những điều khang khác
Lẫn tiếng động om xòm, làm nát cả lòng em
Em cứ ngồi, trời đã nhá nhem
Cả bốn bề, tối đen như mầu mực
Vẫn cứ ngồi chờ… cả đêm em thức…
…
Để sáng… tia hồng náo nức dậy cùng em !
Anh đã về… Em như cô Lọ Lem
Gặp Hoàng Tử mà xem, sao khó nói !
Trái tim em ngập ngừng như muốn gọi
Tiếng yêu người, mòn mỏi của từng đêm.
Điều bí mật, chẳng cần anh hiểu thêm
Mà cứ để từng đêm, mình em nhé..!
Chỉ mong anh vững tay chèo, mạnh khỏe.
Em sẽ đợi chờ… lặng lẽ ở nơi đây…
Ở bến đợi này…
Chỉ có em và trời mây…
Thu Hà – Praha cz.
Bến đợi của nhiều người, của nhiều tình yêu đôi lứa, trên trái đất này, hẳn là
không ít !? Đã cho ta hiểu được sự khắc khoải đợi chờ của người phụ nữ
trên bờ, lo lắng cho người dong thuyền ra khơi vào mỗi chiều tà và niềm vui
tràn ngập khi sáng ra, cá đầy khoang, thuyền anh cập bến… Ở đây, nói đến sự
vất vả của những người dân vùng biển, thì ta cảm phục và càng mến yêu họ.
Mong trời đất bình yên, để họ đánh bắt được nhiều thì cuộc sống sẽ tươi đẹp
hơn. Chúc các bạn đọc trên toàn Thế Giới vui khỏe và thành công.
………….
Bức ảnh rất đẹp, rất đời của Gia Long Gia Long.