ÁNH BÌNH MINH MỈM CƯỜI – thohaythuha
Thẳm một ngày bên bãi biển sâu
Thuyền anh đi trong mưa nắng rãi rầu
Em đứng đó với ngàn câu tự hỏi
Lòng bồi hồi trước giờ không dám nói
Chỉ âm thầm goi gói cất trong tim…
Anh đi rồi lẫn giữa những cánh chim
Biết là khó, vẫn đi tìm sự sống.
…
Cuộc đời ơi sao để đầy khoảng trống
Tặng cho ai để sự sống buồn…
Gió biển về, xào xạc lẫn mưa tuôn
Mưa của trời hay mưa luồn trong mắt !
Để cho ai cóp nhặt những tháng ngày
Cứ trông chờ, lơm lớp mãi tội thay
Người ra đi, chắc cũng hay, cũng hiểu !?
…
Biển xa xa sóng chồm lên lạnh lẽo
Làm bước chân em đan chéo lúc đi về
Lòng phập phồng thổn thức ở chốn quê
Cả buổi anh đi, em về không trọn giấc
Cứ ngồi đây nghe tim mình như nấc
Cũng hiểu anh chẳng có giấc nào tròn
Cuộc đời ơi không thể cứ bào mòn
Sự hy sinh của chúng con là như vậy ?
…
Kìa xa xa đã bắt đầu nhìn thấy
Những tia hồng thức dậy của ban mai
Ánh bình minh vàng rực khoan thai
Đưa mắt, mỉm cười nhìn ai rẽ sóng…
Cá đầy ắp khoang, mái trèo xoay chóng chóng
Ngước mắt nhìn, thấy bóng của người thương
Họ ghé xuống, ôm nhau như chẳng thấy đường !
Để niềm vui vỡ òa trong tình thương sâu lắng…
Để tình yêu ngọt ngào trong trắng
Gọi nhau về trong ánh nắng ban mai
Hiểu lòng thương, nên mới lo hoài…
Thu Hà – Praha cz.
Thường ta thấy chính người đi, người làm không lo bằng người cứ ngồi chờ,
ngồi đợi ? Và khi người yêu vượt sóng cả trở về với cá đầy ắp khoang thì niềm
vui của họ vỡ òa. Họ đã ôm nhau thật mừng cho một chuyến đi thành công.
Chúc các bạn đọc ở khắp mọi miền mạnh khỏe, vui vẻ và công việc suông sẻ .
…
Bài thơ có thể phổ nhạc để trở thành bài ca vọng cổ rất hay.
…………
Bức ảnh đẹp của: Mây Trắng Lang Thang…