TUỔI THƠ DỮ DỘI – thohaythuha
Những đứa trẻ nhà quê:
Cứ hoang dã lớn lên nhưng say mê học tập.
Những đứa trẻ nhà quê, cứ lăn long lóc trụi trần…
Những đứa trẻ nhà quê chỉ có một chiếc quần:
Luôn để dành tới lớp !
Những đứa trẻ nhà quê đi học giờ không khớp
Chẳng biết thời gian nên lơm lớp sợ muộn giờ
Những đứa trẻ nhà quê trong trắng ngây thơ
Tuy đói khổ nhưng không bao giờ bỏ học.
Những đứa trẻ nhà quê chẳng bao giờ thấy khóc
Chỉ thấy chúng cười tươi, bên mái tóc cháy vàng.
Da sạm đen bởi cuộc sống cơ hàn
Bởi chúng vừa lo đi học, vừa lo chăn một đàn vịt chạy.
Những đứa trẻ nhà quê, suốt ngày da đen cháy
Chúng phơi nắng trên đồng, mắt hay háy tìm cua.
Những đứa trẻ nhà quê, đày mình giữa ban trưa
Nhìn nhếch nhác cả lúc mưa, lúc nắng
Chỉ nghe thấy tiếng cười và tấm lòng trong trắng
Của lũ trẻ bên đồng văng vẳng vang lên.
Chúng vẫn chay, lao nhanh như mũi tên
Chẳng biết khóc khi vấp lên hòn đất
Chúng cứ hồn nhiên, hồn nhiên ngây ngất
Nhìn chúng đáng thương và nhìn thật đáng yêu
Rồi chúng lớn lên từ đó mỗi buổi chiều…
Bên cánh đồng xanh với tiếng diều vi vút.
…
Lòng bâng khuâng, đứng lặng nhìn thêm chút
Những kỷ niệm ùa về ngùn ngụt trong tim !
Cứ đứng đây nhìn ngó để tìm
Những dấu ấn của tuổi tin trong sáng !
Vẫn cứ đứng đây như muốn nhìn thấy dáng
Bóng đứa trẻ ngày xưa loang loáng giữa đồng xanh
Mương nước dẫn ào ào vẫn chạy vòng quanh…
…
Giật nảy mình nghe một tiếng âm thanh
Rít rõ mạnh ở bên thành cửa sổ.
Đã hạ cánh rồi, nghe êm êm máy nổ
Mọi người mỉm cười rạng rỡ vỗ tay !
Có đứa trẻ ngày xưa nào…
Vừa trải qua một giấc ngủ nồng say…
Tỉnh lại rồi, miệng mỉm cười, dang hai tay:
Nghiêng người xoay giữa bầu trời xanh thắm !
Muốn ôm ấp tuổi thơ xưa say đắm
Muốn ôm vào lòng hình bóng tuổi thơ xưa…
…
Chợt nhận ra mình… đang đứng giữa những ước mơ…
Của một thời tuổi thơ dữ dội…
Thu Hà – Praha cz.
Tuổi thơ của những đứa trẻ nhà quê thật “dữ dội” Chúng nô đùa trên cát, trên sông,
hái hoa, bắt bướm, đuổi vịt, bắt cua, bắt cáy đến… cháy sém cả người. Nhưng những tiếng
cười trong trẻo với thân hình lẻo khẻo mà cứ thế lớn lên cùng với những trang
giấy học đường để rồi một ngày trên bầu trời trong xanh cất cánh và cuộc sống văn
minh Châu Âu đủ mạnh, để muốn đem so sánh với tuổi thơ dữ dội của mình.
Hãy học chăm những đứa trẻ nhà quê ! Cuộc đời sáng ngời luôn luôn phía trước…
Chúc các bạn đọc trên toàn Thế Giới mạnh khỏe, thành công…
………..
Đời rực sáng như bình minh phía trước
Ta ngửng đầu ta bước những bước chân
Cuộc sống đủ đầy tươi đẹp muôn phần
Ai cũng hiểu, thấy thật gần, thật mến
Những bước ta đi, thảm hồng ta đến.
Cứ đi rồi… thân mến thuộc về ta !
Kìa ! Rợp bầu trời… cờ với lại hoa…
Rực rỡ thôi, khi ta quyết tâm để thành công, thì tất cả là mầu hồng chiến thắng !