NGƯỜI XƯA II – thohaythuha

NGƯỜI XƯA II – thohaythuha

Sao anh mãi trốn em ?

Để mùa đông tuyết trắng

Để mùa hè vương nắng

Để nỗi buồn sâu thẳm

Khứa nát trái tim em !

Sao anh mãi trốn em ?

Để cuộc sống buồn thêm

Để ngày đêm nhung nhớ

Cảm tưởng đời thấu khổ

Bởi côi cút mình em !

Anh không về mà xem

Trời mùa thu bát ngát

Lá vàng bay xào xạc

Như tiếng hát bên thềm

Của ai đó cất lên

Làm lòng em xao xuyến.

Tình em đầy như biển

Lấp lánh với cuộc đời

Cứ chờ anh, chờ rồi.

Anh ơi sao đi mãi ?

Anh không về thăm lại

Anh cứ trốn em hoài

Để ngày buồn thêm dài

Đã nhiều năm rồi đấy !

Em biết mình vẫn vậy

Cứ nhớ, cứ chờ anh

Chẳng có phép mầu lành

Giúp anh về được nữa !

Nhìn thấy anh tới cửa

Như hoa nở trên cành

Trái tim em biến thành

Chùm Sao Mai tỏa sáng…

Trông anh thật lịch lãm

Khẽ nắm bàn tay em

Cả bầu trời vút lên

Màn đêm buồn biến mất

Tỉnh dậy… chuyện như thật

Bởi chẳng thấy anh đâu..!

Buồn lại tiếp ngày sau

Theo em dài vô tận…

Anh ơi mùa hoa mận

Mùa táo, mùa đào sang

Anh anh vẫn bước nhẹ nhàng

Trên con đường ngày ấy…

Tỉnh dậy, còn nằm đấy !

Lại muốn thấy mơ về

Cho tím ngát làng quê

Mùa hè nơi xa xứ…

       Thu Hà – Praha cz.

Giấc chiêm bao anh về… giống như ngày xưa ấy… thật đẹp. Rồi tỉnh dậy, mà tôi thấy

tiếc giấc mơ lại nằm xuống, mong mơ tiếp..! Thật kỳ lại, thấy người đã đi xa mãi mãi,

trong mơ trở về, mà không sợ, vẫn vui đến thế. Có phải vì ta tốt với nhau không ? Bạn ơi !

Ước gì đừng có ngày ngồi sau, trên chiếc xe hôm ấy xảy ra…

…….

Cuộc sống ai cũng mong cho mình yên ấm và hạnh phúc nhất. Chúc tất cả bạn

đọc khỏe mạnh bình yên.

Những con đường đầy hoa tím là những con đường đẹp nhất…

 

Posted in: Tho

Author:

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *