BIỂN SÓNG – thohaythuha
Biển sóng lớn nhấn chìm tầu đánh cá
Dân lưới chài nghiêng ngả giữa trùng khơi
Biển cứ sóng, tầu chìm rồi ai ơi..!
Tiếng chới với gọi, đứt hơi, đứt quãng
Tiếng sóng xô như rơi vào quên lãng
Biển vẫn gầm gào lãng đãng vẳng xa xa…
…
Cứu chúng tôi, cứu người dân chúng ta
Gặp cướp biển, chẳng khác là gặp giặc ?
Chúng nhấn chìm tầu, cướp của rồi để mặc…
Người dân chài quẫy, sặc… thật thương tâm !
Giữa biển khơi, nước lạnh cóng, tím bầm…
…
Người biết bơi, cố cầm hơi cự sống
Người không giỏi bơi, đuối rồi chỉ giống
Dải lá dong dài, để lửng phần thân !
Buồn thương đau, quặn thắt thật nhiều lần
Thương thương sót những tấm thân khổ ải !
…
Giữa trùng dương, sóng xô chồm mãi mãi…
Biết dân chài cũng rất ngại sóng xô
Biển rập rình, sóng cuộn sóng đi mô !?
Nhân dân biết nhưng giờ sao được nhỉ ?
Ngửa mặt khấn trời, nói lời lăn lỷ
…
Mong các ngài tại vị cứu dân đen.
Để cuộc sống tối tăm, có chút ánh đèn.
Tuy cực khổ mà không hèn trước giặc.
Cứu dân đen qua nạn trùm hải tặc
Sót cõi lòng nhìn, dân phó mặc tấm thân !
…
Giữa trùng dương, sóng dậy sóng xa, gần.
Vẫn lấn lướt giống sóng thần cướp sạch ,
Người dân chài, không để đời đói rách
Vượt sóng đi rồi: Gửi tiếng trách nào không ?
Vẳng xa xa, nhìn sóng cuộn thành vồng…
…
Thương thương sót, trong lòng nhỏ lệ !
Và cứ đợi… rồi nhìn ra trời bể
Thấy thấp hoáng bóng cờ
Lòng như thể bay lên…
Thu Hà – Praha cz.
Thương những người dân sống bằng nghề đánh bắt cá quá..!
…
Cầu mong biển lặng cho dân được nhờ…
Cầu mong đừng có người chờ cướp không !