NHỚ QUÊ HƯƠNG – thohaythuha
Trên đát khách, con nhớ về quê lắm
Nhớ làng mình, có ánh nắng vàng tươi
Nhớ ngôi đình, có những tiếng nói, cười
Của các cụ, các ông, các bà…
Cùng mọi người, trong làng, trong xóm
…
Nhớ tiếng trẻ thơ, ơi ới nhau đi tìm đom đóm
Từ thủa thiếu thời, con ôm ấp trong tim
Dù có đi xa, con vẫn mãi giữ gìn
Tất cả những hình ảnh, những tình thân yêu ấy.
Nhớ quê hương nghẹn lòng là vậy
Con mong các cụ, các ông, các bà, mạnh khỏe, bình an
Sống với cháu con cho vui nhộn xóm làng
Là chỗ dựa, để cho chúng con yên tâm công tác
…
Trên đất khách quê người, con thấy lòng man mác.
Hình ảnh quê nhà ngan ngát mãi trong tim.
Quê hương xa… mỏi cánh chim.
Quê hương yêu dấu, vẫn in trong lòng
Quê hương ơi : Con vẫn hằng mong
Tình quê ngự ở trong lòng mến thương
Sớm chiều, nghe tiếng quê hương
Xa xa, văng vẳng… thân thương vô cùng !
Tiếng lòng mong một lời chung:
Quê hương mạnh giỏi, oai hùng tiến lên…
…
Nhớ quê… tiếng mẹ ấm êm
Bước chân mẹ đã in trên nơi này
Con đường quê, mẹ đã đong đầy
Tình yêu bát ngát trời mây thắm tình
Quê hương yêu dấu của mình
Xa quê chỉ thấy bóng hình quê hương
Nghĩ về nơi ấy mà thương nhớ nhiều…
Nhớ quê với những chiều chiều
Hương quê lúa trải rất nhiều bay bay
Tỏa thơm ngát cả nơi này.
Bóng các bà, các chị, các mẹ hiện đầy quanh con.
Tình yêu ghi dấu sắt son
Cây đa, giếng nước trong con muôn đời
Nhớ quê… nhớ mãi không dời trong tim…
Thu Hà – Praha cz.
Quê hương yêu dấu trong mỗi chúng ta ! Quê hương là chùm khế ngọt,
luôn hiện hữu trong lòng, nhắc nhở ta luôn về thăm quê đó.
…………
Quê hương ơi… Mỗi buổi chiều nhung nhớ / Để cho ai ghi khắc ở trong lòng /
Đưa ánh nhìn – đượm nét mỏi mong…
……..
Cây khế ngọt mẹ trồng ngày ấy / Mẹ dặn rằng: “Sau chẳng mấy sẽ được ăn” ! /
Khế đã đơm hoa, kết trái trĩu cành / Mẹ yêu ơi… an lành, con yêu mẹ ! … /
Cây khế ngọt nhà tôi.