KỶ NIỆM NGÀY CHIẾN THẮNG – thohaythuha
Tổ Quốc tôi đang vui mừng lắm lắm
Rợp cờ hoa bay đỏ thắm nóc nhà
Những ngày này, ngày thống nhất của chúng ta
Ngày giải phóng Sài Gòn –
Ngày cả Nước hát bài ca Mùa Xuân trên thành phố.
…
Thống nhất hai mền nhân dân mừng rỡ
Chỉ thấy cờ và hoa đua nở tung bay
Cả Thế Giới cùng chia vui với chiến thắng này.
Cả Năm Châu cùng hiểu những ngày này:
Ngày Việt Nam giải phóng…
…
Chiến tranh qua rồi, không còn cái bóng.
Vá chiến tranh nhanh chóng được thực hành
Toàn Đất Nước chung tay dọn sạch chiến tranh
Toàn Thế giới góp sức mình
Và động viên nhân dân nhanh hồi phục.
…
Chiến thắng vẻ vang do toàn dân chung sức.
Cùng đồng bào một mực vì Tổ Quốc vinh quang.
Để làm lên một chiến thắng vẻ vang –
Ắt phải đổ máu của hàng ngàn chiến sỹ.
…
Những chiến sỹ Việt Cộng hy sinh vì chân lý.
Hy sinh vì một điều hùng vỹ :
Là sự hy sinh yêu quý: Bảo vệ Nước, bảo vệ dân.
Bảo vệ trẻ thơ… nuôi ước mơ gần…
Bảo vệ tất cả chúng ta
Chỉ mong những bữa cơm quây quần:
Có cả cha, lẫn mẹ !?
…
Không như những người đã gạt trời xanh
Để bay sang và hy sinh đâu nhé.
Để cha mẹ mình lòng đau xé –
Cả một đời khóc con trẻ thương tâm..!?
…
Các bạn sang Đất Nước tôi, xâm chiếm là nhầm.
Bởi nhân dân tôi hiểu ngầm, là tinh thần quá lớn.
Cùng đồng lòng không có gì ghê gớm.
Chỉ mong sao sớm được hòa bình.
…
Để đến bữa ăn không phải giật mình
Nghe tiếng máy bay đến rình, rồi gầm rú…
Rồi bom rơi… mảnh bom bay trong giấc ngủ !
Làm các cụ già, em nhỏ chết thảm thương..!!!
…
Ngày đó mẹ tôi đào hầm dưới gầm giường.
Lôi chị em chúng tôi xuống đó.
Chị em chúng tôi vẫn còn quá nhỏ
Chẳng hiểu gì nên tâm hồn vẫn bay cùng gió…
…
Mẹ ép xuống hầm :
Mấy chị em vẫn khúc khích cười to, cười nhỏ.
Át cả tiếng máy bay chứ chẳng có sợ gì.
Rồi ầm ào một vệt sáng lướt đi
Những quả bom rơi… cứ thi nhau nổ..!!!
…
Phía xa xa cuối làng rực lửa
Hóa ra chiếc máy bay ham trút hết đạn, bom.
Chưa kịp bổ quay về :
Thì bị những phát đạn của những người dân quê:
Nên anh chàng B52 rúc đầu xuống ruộng !
…
Anh chàng phi công lúc này luống cuống
Bật cánh dù và lao xuống ao sâu.
Đang hì hụi lặn ngụp thật lâu
Bất thình lình nhân dân từ đâu cứu thoát.
…
Ôi !!! Anh ta vừa trút bom vô cùng tàn ác !!!
Thế mà nhân dân Việt Nam lại đối sử khác vô cùng !
Anh ta rơi xuống ao –
Vừa đói, vừa rét, vừa lạnh… nên cứ vẫy vùng.
…
Nhân dân Việt Nam cứu anh ta, cho ăn uống xong
Rồi đưa anh ta cho dân phòng hỏi chuyện.
Dân phòng chuyển anh ta lên huyện.
Chính phủ hai bên sau này tình nguyện trả họ về…
…
Những anh phi công như thế này cái số đỏ ghê ?
Chỉ biết sau đó anh ta được trở về với gia đình, bố mẹ.
Tôi nghe đâu sau nhiều năm anh ta đã ghé :
Thăm lại Việt Nam-
Thăm nơi, anh suýt bỏ tuổi trẻ của năm xưa…
…
Đã nhiều năm… chuyện thật như mơ.
Kể lại chiến tranh, bây giờ không tin nổi.
Người dân chúng tôi không bao giờ nói dối.
Tôi kể lại chuyện này cho cả Thế Giới cùng nghe.
Tại lòng tốt, tình người, chứ ai lại chở che quân địch ?
…
Nhưng tấm lòng của nhân dân chúng tôi:
Là tấm lòng: THANH LỊCH.
Muốn đối sử tốt với mọi người
chứ không muốn gây hiềm khích với ai.
Kể cả những người làm những việc thật sai
Như anh chàng phi công, mà tôi vừa miệt mài say kể.
…
Chuyện đã qua… nhưng nói ra muốn để:
Tất cả đã là người thì không thể chém giết nhau.
Với cuộc đời – Ai cũng muốn sống đến bạc đầu.
Bên vợ con, gia đình êm ấm nhất ?
…
Tại Việt Nam…
Những nấm mồ vô danh vẫn còn đang lẩn quất.
Hồn những người lính Mỹ chết vì nhiều lý do:
Nào muỗi rừng sâu, hổ, rắn, cá sấu không được no.
Nào bệnh tật ốm ho, chết bom, không có thuốc…
Trong rừng sâu chứ đâu có được,
Sống giữa đô thành như New York ngày nay ?
…
Hòa bình về đất nước được đổi thay.
Chắp cánh bay lên từng ngày nhanh phát triển.
Tuy nhỏ bé nhưng vang lừng hiển hiện
Bản đồ Việt Nam hãnh diện ở muôn nơi.
Cờ đỏ sao vàng tung cánh tuyệt vời
Phất phới bay…
Trong cuộc đời những người dân Nước Việt !
…
Tôi viết ra đây cho chúng ta cùng biết
Chiến thắng vẻ vang trong những tiết sử vàng.
Thế giới chung tay xây cuộc sống đoàng hoàng.
Cho nhân dân hưởng giầu sang hạnh phúc.
Đừng gây chiến tranh để nhân dân cơ cực.
…
Chiến thắng về… làm nô nức trong tôi… /
Kỷ niệm này ghi nhớ đến muôn đời: ( 30 / 4 1975 – 30 / 4 / 2018 )
Thu Hà – Praha cz
Hòa bình về là hạnh phúc, là hân hoan. Nhưng có được chiến công như thế này,
ắt Đất Nước tôi phải chịu nhiều cảnh điêu tàn vì bom rơi, đạn nổ , rồi phải chịu
cảnh tang tóc, chia ly…Còn trong lòng mọi người vẫn thương nhớ vô cùng các
anh hùng liệt sĩ. Chiến tranh đã đi qua, lòng người dân đã nguôi ngoai, đặc biệt
biết bao dung… thể hiện tình người trong mỗi người dân của tôi.
…
Ngày nay, Đất Nước tôi đang đưa những bước phát triển kinh tế đi lên trên trường
quốc tế, để dân giầu, Nước mạnh, cuộc sống của người dân sẽ được đủ đầy hơn…
……….
Chúng tôi yêu quý hòa bình…/ Biển trời thanh đạm của mình là đây…