HẠNH PHÚC NHÉ BẠN ƠI – thohaythuha

HẠNH PHÚC NHÉ BẠN ƠI – thohaythuha

Cớ làm sao anh lại rẽ sang ngang ?

Anh đã đi con đường ấy vội vàng !?

Để phút chốc như mơ màng hồn thúc giục

Bỏ lại sau lưng những điều chân thực

Đẹp rộn ràng, rừng rực tuổi đôi mươi !

Anh đã đi, anh quyết đi thật rồi

Đường đời ơi..! Thôi thì chia đôi ngả.

Anh đã quyết đi và ra đi vội vã !

Thế gian này, nghiệt ngã phải không em ?

Anh đã ra đi, để che dấu sự yếu mềm

trong tích tắc ở lòng anh trỗi dậy.

Nhìn cô bạn thân đứng gần ai đấy

Lòng anh buồn, không gì thấy buồn hơn ?

Nghĩ như vậy, anh thật sự cô đơn

Nên anh đã vội vàng trốn chạy ?

Bỏ lại sau lưng những gì đẹp đấy

Ý trái tim anh dành lấy niềm đau

Nhường cho bạn chọn mối tình đầu

Em hãy chọn và chọn theo ý muốn”..!?

Có ngờ đâu…

Trong đường đời, có những điều không tưởng

Hiểu chút tầm thường là ảnh hưởng tình duyên ?

Cô bạn gái anh lại nghĩ kiểu “ thâm niên”

Đã thân với nhau, tất nhiên phải nói !?

Chỉ có bốn từ thôi mà sao trái tim không gọi !?

Chẳng thét gào… cứ hờ hững phải không anh ?

Nàng hiểu anh như vậy và cứ hiểu quẩn quanh

Nên chấm dứt chuyện tình cùng anh đang nhen nhúm

Mỗi người đi một nơi…

Tưởng trong đời bớt phần đau đớn.

Nào có ngờ… được, mất lại nhân lên

Khi anh đi cưới vợ…

Một gia đình phức tạp lại dày thêm

Còn người bạn của anh với từng đêm buồn tủi !

Nỗi buồn đau, rung lên trên đôi môi tức tưởi

Đau nhói trái tim mình, buồn rượi cả sang anh.

Kìa với anh, hạnh phúc tưởng vuông thành.

Kìa với em: Nghĩ mình nhất nhất

Vài năm trôi qua…

Đến hôm nay nhìn lại mình mới thật

Thật vô cùng, hạnh phúc mất còn đâu !

Anh sống trơ vơ, ôm mọi nỗi buồn sầu.

Chị cũng chẳng cùng ai, đặt cơ trầu hẹn ước.

Chị vẫn sống và đứng giữa đôi bờ sóng nước

Cho cuộc đời lặng lẽ buồn trôi…

Vì lẽ gì mà không thể chị ơi

Xem chừng ra đẹp đôi: Vẫn là anh với chị.

Tôi viết bài thơ nói nên dòng suy nghĩ

Muốn hai người lại chung ý như xưa

Có điều chi, hãy tha thứ là vừa

Trở lại tuổi đôi mươi giống như xưa –

Tôi mong anh cùng chị.

Hãy thông cảm nghe theo lời góp ý.

Trong cuộc sống bộn bề, cần lý trí,

Ta mở trái tim mình, trân quý sẽ nhiều hơn !

Cho Thế Giới chúng ta gần gũi những tâm hồn

Cho dòng sông, sóng dồn ra biển lớn.

Cho cuộc sống vơi đi những gì đau đớn

Cho mùa màng mơn mởn xanh tươi.

Để nụ cười thắm mãi trên môi…

Nhìn các bạn hạnh phúc lứa đôi

Để cho lòng người như tôi thêm… nhẹ… /

                Thu Hà – Praha cz.

Mong mọi người trân quý những tình cảm mình đang có . Đừng 

nghiêng ngó mà chia rẽ gia đình..!

………….

Rồi một ngày… trái chín ngọt thơm ngon ở trong chính gia đình chúng ta đó.

Tên em chẳng thiếu, chẳng thừa / Chín vàng ngon ngọt rất vừa lòng anh…

Posted in: Tho

Author:

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *