HÃY NÓI KHÔNG VỚI MAY TÚY II – thohaythuha

HÃY NÓI KHÔNG VỚI MA TÚY II – thohaythuha

Tôi đã đi dự cuộc thi

Viết chống tội phạm, trường kỳ gian chuân

Tội người xa xứ liều thân

Đi sang “trồng cỏ” hốt ngân tiêu sài !

Một số người đó thật sai

Tưởng đi Nước Ngoài, sáng suốt thông minh !?

Nào ngờ dại dột quả tình

Con đường vinh hiển cho mình không vô

Lại đi chui lủi làm nô

Trồng cây thuốc phiện để mơ làm giầu

Giầu có chẳng biết ở đâu ?

Nhưng rồi bị bắt thật lâu trong tù

Lúc này ngồi khóc hu hu

Rằng con dại dột, bị tù nhiều năm !

Trong tù mới tỏ ăn năn

Ngồi ghi nhật ký khó khăn, dãi bầy.

Đường vòng, con bước khốn thay

Treo neo, chìm nổi, vơi đầy, gian truân.

Xa xôi, chẳng được ở gần

Tựa nhờ bố mẹ, quây quần sớm hôm

Càng nghĩ, càng thấy mất khôn

Lao vào “trồng cỏ”– tạ ơn số trời !

Làm giầu như lốc – thổi bung cuộc đời !

Đang bần, lại hóa là người thật sang.

Ngờ đâu tai họa, dội xuống bẽ bàng !

Công an tóm được, đang VÀNG thành TRO !

Đang sang thành kẻ lò cò

Chỉ nằm chờ cảnh, người cho bát mì !

Dậm chân, chẳng thể được đi

Bức tường vây kín tứ chi trong nhà !

Ngồi tù, chẳng thể ba hoa

Bố mẹ đau điếng ở nhà trông con..!

Chạy vạy, vay lãi, bán cả lúa non

Bằng đủ mọi cách, cho con bằng người.

Ngờ đâu, con dại thật rồi

Đi sang bên ấy, coi trời bằng vung !

Đi tù, cha đau vô cùng.

Còn mẹ thật hoảng, lão lùng ruột gan.

Sao con thật dại, dòng họ bẽ bàng.

Nợ chồng, nợ chéo biết làm sao đây !?

Cha mẹ đứng trông ngày ngày

Trông vào bế tắc… trời đày hay con !?

Trông con… nghĩ thấy quá buồn

Rồi lăn ra ốm, hoảng hồn người thân

Trong tù, mắt mở trân trân

Nhìn tường, tường trắng, nhìn sân, không người.

Trong tù, chẳng có mặt trời

Chẳng biết ngày tháng, cuộc đời ra sao

Đẫ rất nhiều người bước vào

Nhà tù Nước Bạn, buồn sao là buồn..!

Sứ Quán phát động chống buôn –

Chống trồng, chống cấy, chống luôn người dùng.

Thuốc phiện – một thứ hãi hùng.

Dính vào là khổ, nên đừng dính nghe.

Thương dân nên phải dăn đe.

Mở cuộc thi thố, hội hè ra tay.

Những người chắp bút, cũng hưởng ứng ngay.

Cứu dân, giúp Nước – một tay xin làm.

Giải nhì – Tôi đạt vẻ vang.

Muốn người đi, được đàng hoàng – Kiều Tây !

Thương họ, nên viết ra đây

Mong họ cố gắng, đừng “dây” – đỡ phiền !

Đất Nước Người Ta ưu tiên

Sống lành mạnh, khỏe… hiển nhiên:

        SANG GIẦU… /

               Thu Hà – Praha cz.

Hưởng ứng cuộc thi viết “ NÓI KHÔNG VỚI MA TÚY” viết để giúp bạn,

và góp phần xây dựng hình ảnh tốt đẹp cho Tổ Quốc VN  thân yêu ..!

………….

Dù bất kể ta sống ở đâu cũng phải tự thân vận động và “tay làm hàm nhai”.

Phải lao động thì mới có thành quả lao động, chứ cứ chờ: Xung còn xanh

mà vẫn ở trên cây…

 

Posted in: Tho

Author:

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *